Table Of Contents [hide]

    Xin chào mọi người, mình hiện đang là du học sinh tại Mỹ và hôm nay mình muốn mang tới một chủ đề 'bình cũ nhưng rượu mới' được pha chế không ai khác bởi mình. Đó là sốc văn hóa - một trong những thách thức lớn đối với du học sinh.

    University of Washington - ngôi trường trong mơ của tớ. Ảnh: Ngọc Thảo

    Dưới đây là những kinh nghiệm và một số bí kíp đúc kết từ bản thân để giúp mọi người có thể tận hưởng một cuộc sống của du học sinh ngay phút ban đầu.

    Giờ giấc sinh hoạt

    Không chỉ thời gian thay đổi, kể cả về khí hậu và tâm trạng cũng sẽ ảnh hưởng tới sinh hoạt hằng ngày của chúng ta. Mình đã mất 3 ngày để thay đổi cho phù hợp hơn với giờ ở Mỹ, cụ thể là bang Washington. Ở những ngày đầu tiên, bản thân mình chính là thức giờ họ ngủ và ngủ giờ họ thức. Vì vậy, để nhanh chóng hòa nhập, đúng 10h tối, mình bắt đầu thả lỏng cơ thể và để bản thân chìm đắm bằng bản Mơ của Vũ Cát Tường. Nhưng đừng quên đặt báo thức 5h sáng để chào ông mặt trời bằng câu Say hiiii.

    Ngôn ngữ

    Đây có thể là áp lực rất lớn với một số bạn mới đi du học. Có thể họ sợ phát âm sai, không hiểu ý muốn trình bày hay bị cười nhạo. Nhưng hãy tin mình đi, nói hay không bằng hay nói. Đặc biệt với một đứa lai tiếng như mình, tiếng Anh không phải là ngôn ngữ thứ hai của mình tại trường trong suốt 11 năm và Mỹ cũng không phải đất nước đầu tiên mình nhắm tới.

    Dù vậy, khi qua đây, mình vẫn tận dụng mọi cơ hội để nói chuyện với người ở đây, từ việc nguồn gốc cây có thể nói chuyện ở VN cho tới ngôi sao nào mình hâm mộ, bất cứ một chủ đề nào nhảy tới trong đầu mình, vì biết đâu được bạn lại có thể tìm người tâm giao với mình thông qua nó. Khi mình phát âm sai hay không biết diễn tả thế nào, host hoặc bạn bè đã hoàn thiện giúp mình. Mình luôn cảm thấy vô cùng biết ơn họ và lượng từ vựng của mình đã tăng đáng kể từ đó. Nhưng bạn không được lơ là trong việc học thêm từ mới từ sách, tin tức hay video đâu nha.

    Cách học

    Cách dạy học ở đây rất khác so với ở VN nên nó yêu cầu phải có một cách học phù hợp. Ở trường mình, mỗi kỳ (3 tháng) đều phải lấy ít nhất 15 credits (3 lớp), giáo viên thường đưa sách và bài tập để mình đọc trước và làm bài tóm tắt, sau đó họ sẽ giảng chi tiết hơn trong giờ học. Có một số quy tắc ở đây họ rất coi trọng, như là sao chép bài hoặc ghi nguồn tài liệu, nên bạn phải dành thời gian để nghiên cứu về nó trước trong syllabus đó.

    Việc tự học và sắp xếp thời gian là vô cùng quan trọng, vì nếu không bạn sẽ có những con ngỗng xinh xắn mà đáng ghét. Vì chỉ có 3 lớp tầm tổng cộng 3 tiếng một ngày, nên đa số thời gian còn lại mình dành cho thư viện, nó sẽ là nơi tuyệt vời nếu bạn biết tận dụng. Ở đó có mọi đầu sách để tìm nguồn cho essay, có các study room, tutor từ toán lý hóa cho tới kế toán luôn (tutor 1-1) hay phòng máy tính, mình hay tới để in bài. Một điều mình gợi ý là nếu có bất kỳ khó khăn nào, hãy mạnh dạn nói chuyện với giáo viên lớp đó, trực tiếp hoặc qua mail, họ sẽ rất hoan nghênh nó đấy.

    Nỗi nhớ gia đình, cô đơn

    Bản thân mình không có quá nhiều nỗi buồn như vậy một phần cũng vì mình thường hay gọi điện video về nhà mỗi ngày. Đối với những bạn có cảm giác như trên, chẳng hạn giống như hai người bạn cùng nhà của mình, lời khuyên của mình dành cho bạn là hãy biến nỗi nhớ thành động lực trong học tập - gia đình bạn sẽ vui biết nhường nào khi thấy những thành tích siêu khủng của bạn, tham gia nhiều hoạt động tại trường - làm đẹp CV và tăng kỹ năng thực tiễn này, kết giao thêm bạn mới, cũng có thể là người Việt- họ sẽ giúp bạn có nhiều cái nhìn và kinh nghiệm hơn. Mình đã có nhiều bạn bè, anh chị người Việt ở đây giúp mình trả lời 10 vạn câu hỏi vì sao, thế nào, họ cũng là người dẫn mình đi gần hết Seattle này vào mỗi cuối tuần, tuyệt vời ông mặt trời luôn.

    Một số tips nhỏ

    • Người ta đẹp nhất khi họ tự tin, hãy cười lên và bắt đầu cuộc trò chuyện nào.
    • Mình có thói quen hay nói xin chào và cảm ơn đối với bác tài xế xe bus, đôi khi mở nụ cười với người trên đường, điều đó tạo niềm vui cho cả họ và chính chúng ta.
    • Và nếu không biết cái gì, hãy hỏi, đừng sợ, mình từng bị lạc trong thư viện, hay đi quá trạm xe bus, không biết làm sao sử dụng máy tự trả tiền, hoặc việc làm thẻ ngân hàng, ti tỉ thứ như vậy, mình đều bắt đầu bằng việc nở nụ cười xin chào và hỏi sự giúp đỡ, không phải ngại vì chúng ta không biết.
    Nguyễn Mai Phương
    Nguyễn Mai Phương
    (Chưa có thông tin mô tả)